Sunday, March 10, 2013

» Home »

The third trip to the Central Highlands

Ritual of a local house in Đồng Xoài town
This ritual takes place twice per month, on 2nd and
16th day of the lunar month for the wandering ghosts.
I saw this in front of a local house in Đồng Xoài town,
Bình Phước province. The locals put many things
onto the table as offerings (Cúng cô hồn vào ngày 2
và 16 âm lịch hàng tháng tại thị xã Đồng Xoài)
 I was traveling in the Central Highlands of Vietnam by local bus and motorbike during the last four days (25 to 28 February 2013). It was my third visit to this interesting region. My last two trips were made in 1998 and 2009. On this trip I visited four provinces, two of them are located in the Central Highlands, and they were the last provinces of Vietnam in my must-see list. Now I can say that I have been to all the 63 provinces of Vietnam. It took me 17 years to make this dream come true.

As the motorbike taxi service was expensive, I couldn’t go to the villages of the ethnic minority people who live far from the towns. I took local buses to the major city/town of the provinces and walked around to see the markets and talk with local people. I only did motorbike taxi service once to see a waterfall. The Central Highlands are famous for coffee, rubber, cashew and pepper plantations.
Dambri waterfall near Bảo Lộc city
Dambri waterfall near Bảo Lộc city
 There are also great mountain and waterfall sceneries as well as cool weather. The roads in the Central Highlands (both highways and roads in the towns) are always up and down because of the hills. Foods are inexpensive as these provinces are still less developed than the big cities. Everyday I moved on to a new town and met with many people along the way. This route is off the beaten path and there were no tourists except some at the waterfall near Bảo Lộc city.

25/2/2013, Đồng Xoài town, Bình Phước province – I took a bus from Sài Gòn to Đồng Xoài town (120km) in the morning. This province is famous for planting cashew and pepper trees and the locals export cashew nuts to other countries.

Flowers in Bảo Lộc city,
Lâm Đồng province
 I got out the bus in the center of the town and went to see. In the afternoon I walked to a local market and then had dinner at an underground restaurant. There are many people coming from the central Vietnam live in this town, so their Vietnamese accent is different with the southern one (mixed). I wanted to see a village of the Stieng ethnic minority people, but when I asked local people, they didn’t know where and how far it is.

26/2/2013, Gia Nghĩa town, Dak Nong province – This was the 63th province in Vietnam that I have been to, also the last province in my must-see list. There are five provinces in the Central Highlands of Vietnam and Dak Nong is one of them. The bus ride from Đồng Xoài town to Gia Nghĩa town (120km) was not pleasant because of the rude bus driver and their assistants. This was my worst experience so far in southern Vietnam after 3 week traveling here. On the way I saw lots of cashew and rubber trees. There was not much to see in Gia Nghĩa town. The lake in the center of the town was under construction, so it was dusty along the road to the bus station. I went to see a market and the local people were so kind that they gave me more than I bought.

Coopmart supermarket
Coopmart supermarket

Center of Đồng Xoài town, Bình Phước province
27/2/2013, Bảo Lộc city, Lâm Đồng province – In 1998, I visited Đà Lạt city which is a famous tourist destination in this province. Bảo Lộc city is 110km away from Đà Lạt. This was my first visit to Bảo Lộc city and I liked its cool weather. At 7am I took a bus from Gia Nghĩa town to Bảo Lộc city (150km). There are many curves on this section of the road. I also saw two hydropower plants on the way. When I got to the city, I decided to stay at a guesthouse right in the bus station because next day I had to take a 6am bus to another destination. I hired a local motorbike taxi driver to take me to Dambri waterfall which is 20km away from Bảo Lộc city. I asked my driver to stop by a house on the way, so that I could take photos of coffee trees in the garden. The coffee flowers were dried in the sun, but when it starts raining in April or May, the trees would be green again. Tea and durian are also other local products. Now it’s dry season in southern Vietnam, so there was not much water at the Dambri waterfall (75m in height).

75m high Dambri waterfall
The waterfall is located 20km from
Bảo Lộc city, Lâm Đồng province.
It's now dry season in southern Vietnam,
so there is not much water at the waterfall.
28/2/2013, at 6am I got a bus from Bảo Lộc city to Phan Thiết city (110km). I moved from the Central Highlands to the South Central Coast. The landscape on this section is the best of my trip. Not only great mountain scenery, I saw reservoirs of the Hàm Thuận hydropower plant which my last Japanese company built in
the past. As the bus was going down passes, I saw trees on both sides of the road were dried in the sun and they became brown or grey. There are dragon fruit trees planted along the way. The bus driver was so kind to stop several times on the way so that I could take photos of the reservoirs and trees.

Now I am in Phan Thiết city and I will take a boat to Phú Quý island at 1pm this afternoon. The boat owner said it would take 6 hours to get to the island, so it’s quite far from the mainland. Happy travels!

Travel tips: The route I traveled: Đồng Xoài (Bình Phước province) – Gia Nghĩa (Đăk Nông province) – Bảo Lộc (Lâm Đồng province) – Phan Thiết (Bình Thuận province). Distances: Sài Gòn (Bến xe miền đông bus station) – Đồng Xoài 120km, Đồng Xoài – Gia Nghĩa 120km, Gia Nghĩa – Bảo Lộc 150km, Bảo Lộc – Phan Thiết 110km. Bảo Lộc city is 193km from Sài Gòn, 110km from Đà Lạt, and 1730km from Hanoi.

Tây Nguyên – Ngày 25 đến ngày 28/2/2013


Four season wood paintings (souvenirs)
Four season wood paintings (souvenirs)

Đồng Xoài town, Bình Phước province
Trong 4 ngày vừa qua, tôi đã đi qua 4 tỉnh Bình Phước, Đăk Nông, Lâm Đồng và Phan Thiết bằng xe khách và xe máy, trong đó có 2 tỉnh của Tây Nguyên. Đây là lần thứ ba tôi đến thăm Tây Nguyên. Hai lần trước là vào năm 1998 và 2009. Đây cũng là những tỉnh cuối cùng trong danh sách những tỉnh mà tôi muốn đến thăm ở Việt Nam. Bây giờ thì tôi có thể nói rằng tôi đã đến tất cả 63 tỉnh thành của Việt Nam và tôi đã phải mất 17 năm để thực hiện được ước mơ đó.

Vì thuê xe ôm thì khá đắt, nên tôi không thể đến thăm các buôn làng của người dân tộc và họ cũng sống xa trung tâm tỉnh. Tôi chỉ có thể đi bằng xe khách đến những thành phố hay thị xã của các tỉnh, rồi đi bộ thăm quan, chủ yếu là đến thăm chợ và trò chuyện với mọi người. Lần duy nhất tôi thuê xe ôm là khi đi thăm thác Dambri ở gần Bảo Lộc. Tây Nguyên nổi tiếng bởi việc trồng cây cà phê, cao su, hạt điều và hạt tiêu. Phong cảnh núi rừng và các thác nước cũng như khí hậu mát mẻ là một nét điển hình ở Tây Nguyên.

Gate to Dambri waterfall near Bảo Lộc city
Gate to Dambri waterfall near Bảo Lộc city
Picture of the ethnic minority people in
the Central Highlands of Vietnam.
 Các con đường ở đây, kể cả đường quốc lộ và đường trong thành phố thường khá dốc do là đường đồi. Đồ ăn rẻ và ngon, với giá tiền 25.000 đồng là được một đĩa cơm gà rất ngon. Một cốc chè trong siêu thị chỉ có giá 7.000 đồng. Một đĩa hoa quả với rất nhiều loại có giá 12.000 đồng. Tôi di chuyển đến các địa danh mới mỗi ngày, như câu nói đùa là “trên từng cây số”. Tôi cũng gặp gỡ và trò chuyện với rất nhiều người đến từ khắp mọi nơi. Cung đường này không có khách du lịch, ngoại trừ ở thác Dambri, vì mọi người thường nói là Bình Phước và Đăk Nông thì chẳng có gì để thăm quan. Nhưng với tôi thì ở đâu cũng đều vui cả.

Ngày 25/2/2013, thị xã Đồng Xoài, tỉnh Bình Phước – Buổi sáng, tôi đi xe khách từ Bến xe miền đông đến thị xã Đồng Xoài (120km). Tỉnh Bình Phước nổi tiếng bởi cây hạt điều và hạt tiêu, chủ yếu là để xuất khẩu. Tôi ra khỏi xe khi đến siêu thị Coopmart và tìm được một nhà nghỉ ở ngay cạnh đó. Buổi chiều, tôi đi ra chợ, rồi ăn tối ở một căn tin tại tầng hầm của một tòa nhà. Khu vực này có nhiều người Huế và Đà Nẵng sinh sống, nên giọng nói của họ đã pha trộn. Tôi muốn đến thăm bản của người Stieng, nhưng hỏi ai cũng đều trả lời là không biết ở đâu cũng như khoảng cách quãng đường.

New year decoration outside
Coopmart supermarket
Traditional images for the lunar
new year Tết in Đồng Xoài
 town, Bình Phước province.
Ngày 26/2/2013, thị xã Gia Nghĩa, tỉnh Đăk Nông – Đây là tỉnh thứ 63 ở Việt Nam mà tôi đặt chân đến. Chuyến xe từ Đồng Xoài đến Gia Nghĩa (120km) không dễ chịu chút nào, vì những người lái xe và phụ xe thô lỗ. Đây cũng là trải nghiệm tồi tệ nhất của tôi sau 3 tuần ở miền Nam. Trên đường đi, tôi nhìn thấy những cây hạt điều và cây cao su. Không có nhiều nơi để xem ở Gia Nghĩa. Hồ Vịt ở trung tâm thì đang làm đường quanh hồ, nên đầy bụi vào bến xe. Mọi người nói là hai năm nữa mới làm xong. Tôi đi ra chợ và mọi người thân thiện đến mức không chỉ bán rẻ mà còn cho thêm.

Ngày 27/2/2013, thành phố Bảo Lộc, tỉnh Lâm Đồng – Vào năm 1998 tôi đến thăm Đà Lạt, nhưng lần này thì tôi muốn đi Bảo Lộc (cách Đà Lạt 110km). Khí hậu ở Bảo Lộc rất dễ chịu, luôn mát mẻ chứ không lạnh về đêm như ở Đà Lạt. 7 giờ sáng, tôi đi xe khách từ Gia Nghĩa đến Bảo Lộc (150km). Chủ yếu là đường đèo nên có rất nhiều khúc cua. Trên đường đi, xe đi ngang qua hai công trình thủy điện Đồng Nai 3 và 4. Bến xe Bảo Lộc trông khang trang và sạch sẽ. Tôi quyết định nghỉ ngay tại nhà nghỉ ở tầng 2 của bến xe, vì ngày hôm sau tôi sẽ phải đi Phan Thiết vào lúc 6 giờ sáng. Tôi thuê xe ôm đi thăm thác Dambri, cách Bảo Lộc 20km. Nhìn thấy một vườn cây cà phê, tôi dừng xe ở bên đường để chụp ảnh. Dưới ánh nắng gay gắt, lá cây cong lại còn hoa thì khô. Nhưng khi mùa mưa đến thì cây lại xanh tươi và đâm trái. Cây chè cũng là một loại cây trồng được ở đây, ngoài ra còn có cây dâu (cho tằm ăn) và sầu riêng. Thác Dambri cao 75m, nhưng thời gian này là mùa khô, nên không có nhiều nước ở đây. Tuy vậy, thác nước cũng vẫn rất đẹp. Cạnh đó là thang máy, nên tôi chỉ đi bộ xuống thăm thác, rồi đi lên bằng thang máy.
Making crab soup at a street side restaurant
Making crab soup at a street side restaurant

Đồng Xoài town, Bình Phước province

Making crab soup at a street side restaurant
Súp cua (crab soup)
At a street side restaurant in Đồng Xoài town, Bình Phước
province. VND 15,000 (65 cents) for a bowl like this.
Ngày 28/2/2013, 6 giờ sáng tôi đi xe khách từ Bảo Lộc đến thành phố Phan Thiết (110km). Chiếc xe 30 chỗ cũ kĩ với tiếng máy khá to và ì ạch đi trên đường. Như vậy là tôi đã di chuyển từ Tây Nguyên xuống vùng bờ biển Nam Trung bộ. Đây cũng là đoạn đường đẹp nhất trong hành trình. Không chỉ có phong cảnh núi, tôi còn nhìn thấy hồ chứa nước của Nhà máy thủy điện Hàm Thuận mà công ty Nhật tôi làm việc trước đây đã thi công. Bên phía tỉnh Bình Thuận, cây cối khô và xác xơ đến mức chỉ thấy màu nâu hoặc xám dưới ánh mặt trời gay gắt. Dọc hai bên đường có trồng nhiều cây thanh long. Anh lái xe tốt bụng dừng xe vài lần để tôi chụp ảnh hồ thủy điện và hoa của cây thanh long.

Hiện giờ tôi đang ở thành phố Phan Thiết và chiều nay tôi sẽ đi tàu ra đảo Phú Quý. Người lái tàu nói là phải mất 6 tiếng đồng hồ mới ra được đến đảo. Như trên bản đồ thì đảo này cũng ở khá xa đất liền.

Ghi chú: Cung đường mà tôi đã đi trong 4 ngày vừa qua là Đồng Xoài (tỉnh Bình Phước) – Gia Nghĩa (tỉnh Đăk Nông) – Bảo Lộc (tỉnh Lâm Đồng) – Phan Thiết (tỉnh Bình Thuận). Khoảng cách các quãng đường là: Sài Gòn (Bến xe miền đông) – Đồng Xoài 120km, Đồng Xoài – Gia Nghĩa 120km, Gia Nghĩa – Bảo Lộc 150km, Bảo Lộc – Phan Thiết 110km. Thành phố Bảo Lộc cách Sài Gòn 193km, cách Đà Lạt 110km và cách Hà Nội 1730km theo bảng thông tin ở bến xe.
Souvenirs in Đồng Xoài town, Bình Phước province
Souvenirs in Đồng Xoài town, Bình Phước province

Souvenirs made from "Gỗ trắc" wood.

Hanoi_girl
Source:travelblog.org




No comments :

Post a Comment