Sunday, June 15, 2014

» Home »

Bắc Hà Sunday market

At Bắc Hà Sunday market
A H'mong woman and her son
at the mark
Sunday 6 September 2009 - After an 8 and a half hour train ride from Hanoi, I arrived in Lào Cai. This city is very close to China, only 1km from the Lào Cai - Hekou international border crossing, also on the way to Yunnan province of China. If you look at a map, Sapa is on the left side, 38km from Lào Cai, and Bắc Hà is on the right side, 70km from Lào Cai. Both Sapa and Bắc Hà are popular tourist destinations in north west Vietnam. Tourists often go to Bắc Hà on Sundays to see the market of the flowery H'mong ethnic minority people (different with black H'mong people in Sapa based on their dresses). This market is held every Sunday from morning until 2pm. The locals bring their own products (corn wine, pigs, horses, even dogs) to this market for sale and they also buy necessary things for their families. It's not only a market, but a chance for them to meet, talk and enjoy their lives.

As I've been to Sapa (a good place for trekking) twice, my major interest on this trip was to see the Sunday market in Bắc Hà, then I would go back to Hanoi on the same day. When I arrived at Lào Cai railway station, it was 5:30am. As I traveled alone on this trip, I booked my bus tickets in advance through a travel agent in Hanoi, so I could go from Lào Cai to Bắc Hà by tourist mini bus which is more comfortable than the local buses.

Bắc Hà market
Some H'mong women are standing
on the stairs of the market area.
This mini bus came from Sapa and only stopped over in Lào Cai to pick up some guests. Finally, after 3 and a half hours of waiting, at 9am, the mini bus came and I joined the trip with other tourists.

It took us one and a half hours to travel to Bắc Hà along asphalt road with many bends, especially on the last section when we were going up the mountains to reach an altitude 1500m. The mountain scenery is great, although there are not many rice terraced paddies like in Sapa. At 10:30am, we arrived at the market in the center of Bắc Hà town and started exploring the area. It was just amazing to be at a place full of colorful dresses of H'mong people and seeing the happiness on their faces. All the activities of the locals were just natural and they enjoyed eating ice creams, checking out and bargaining various things, talking with each other, eating noodles and "thắng cố" food which is a mixture of all parts of horses and drinking corn wine.
Outside Bản Phố village
They needed gasoline so they stopped
 at a shop for a few minutes. It's fun
 seeing one or two H'mong women sitting
on a motorbike behind a local man.
These foods which are cooked by the ethnic minority people and the corn wine are very famous in Bắc Hà. Some local women smiled happily, when I showed them their photos in my camera. I used to think I would like to taste "thắng cố" food, but when I saw it in reality, I gave up the idea of trying it since I felt it was unsafe for me.

In the other area of the market, there were horses, buffaloes, pigs and even dogs on sale. The pigs raised on the farms were of small size. I saw a man holding the tail of a buffalo when asking the owner something in their local language. After leaving the market, we went to Bản Phố village (4km from the market) and visited a couple of houses of H'mong people. In the kitchen of one house, the guide explained how to make corn wine and in another house the owner invited us to try this wine. I also tasted it and felt it was very strong, even stronger than the Lao and Vietnamese rice wine. It was very sad as the owner said one of his daughters was kidnapped and sold to China. She was only 14 years old at that time. The guide said it happened in some provinces which are bordering with China.

A H'mong woman with ice cream
When we got back to Lào Cai, the mini bus stopped at the border gate, so that tourists could see China from the Vietnamese side. I've been to this place 3 times, so it was no longer new to me. The mini bus continued its way back to Sapa, while I stayed in Lào Cai and spent 4 hours waiting for my train back to Hanoi. So I spent two nights on the train and one full day in Lào Cai and Bắc Hà. The trip to Bắc Hà took me only 6 and a half hours, while I had to spend 7 hours waiting in Lào Cai.

Travel tips: When you buy your train tickets between Hanoi and Lao Cai, there are various choices for you to go with different companies. I always choose Ratraco, but there are other wagons owned by such companies like Tulico, Livitrans, Et-pumpkin, Victoria Express etc.
Favorite food "thắng cố" of the locals
"Thắng cố" (mixture of all parts of horses) and
"rượu ngô" (corn wine) are famous food and
drink of the ethnic minority people in north
west Vietnam, especially in Bắc Hà. I was
thinking I would try "thắng cố" before the trip,
but when I saw it in reality (the brown bowl
in this photo), I gave up the idea of eating
this food. It may not be safe for me.
A round trip ticket costs about US$45-48. The train leaves at night and you arrive in Lào Cai next morning. There are local mini buses waiting outside the train station in Lào Cai, but I'm not sure about their services. You can spend a few days trekking in Sapa to some villages of the ethnic minority people (black H'mong and red Dzao) and visit Bắc Hà on Sunday. The travel agent warned me about poor infrastructure in Bắc Hà. I saw some hotels and guest houses there, however they may be full on Saturday nights. Most tourists go to Bắc Hà just to see the market then go back to Lào Cai or Sapa.

Chợ phiên Bắc Hà - Chủ nhật ngày 6/9/2009

Sau 8 tiếng rưỡi ngủ trên tàu hoả, tôi đến thành phố Lào Cai trong cơn mưa. Lúc này là 5 giờ rưỡi sáng và tôi phải ngồi chờ 3 tiếng rưỡi nữa mới lên xe đi Bắc Hà được. Khi ở Hà Nội, tôi mua trước vé xe ô tô đi Bắc Hà, tuy nhiên xe này chạy từ Sapa lại thêm trời mưa nên xe đi mất nhiều thời gian hơn thường ngày. 9 giờ sáng, xe khởi hành đi Bắc Hà. Trên xe có nhiều người nước ngoài, còn tôi thì đi một mình nên ghép đoàn với họ.

Traditional dress of H'mong people
Vì tôi đã đi Sapa 2 lần rồi, nên trong chuyến đi này, tôi chỉ tập trung vào Bắc Hà và đến đó để chụp ảnh người dân tộc H'mong hoa trong phiên chợ ngày chủ nhật. Chợ này chỉ họp mỗi tuần một lần, từ sáng đến 2 giờ chiều ngày chủ nhật và những người dân tộc mang các đồ họ làm ra được đến đây để bán hoặc mua những vật dụng cần thiết trong gia đình. Phiên chợ này cũng là cơ hội để mọi người gặp mặt, trò chuyện, ăn những món ăn yêu thích (như bánh đa hoặc thắng cố nấu từ các bộ phận kể cả ruột của con ngựa) và cùng uống rượu ngô.

Chặng đường từ Lào Cai đến Bắc Hà dài 70km, trong đó có đoạn cuối cùng phải leo lên núi cao hiểm trở với rất nhiều khúc ngoặt. Tuy nhiên, phong cảnh núi non rất đẹp và lúc này trời nắng ráo nên tôi yên tâm ảnh của mình sẽ không bị tối. Cuối cùng, đến 10 giờ rưỡi thì xe dừng lại bên ngoài chợ và chúng tôi bắt đầu khám phá khu chợ. Cảm giác thật thú vị khi đi giữa dòng người dân tộc H'mong với váy áo sặc sỡ. Họ vừa mua bán hàng vừa trò chuyện hay vui đùa rất tự nhiên. Nhiều người cầm que kem trên tay và thưởng thức rất ngon lành, trong khi những người khác thì kiểm tra hàng và mặc cả giá.
Bắc Hà market
Some H'mong girls walking down the
street with ice creams in their hands.
Lần đầu tiên tôi được nhìn thấy tận mắt chảo thắng cố với hổ lốn tất cả các bộ phận của con ngựa. Trước khi đi, tôi đã nghĩ là mình sẽ thử ăn món này xem sao, nhưng khi nhìn thấy tận mắt thì tôi không dám ăn vì sợ không an toàn. Khi đi du lịch một mình, tôi rất sợ bị ngộ độc thức ăn và sẽ rất phiền toái khi bị đau bụng trong khi phải di chuyển nhiều. Bất kỳ một sự cố không mong muốn nào xảy ra cũng có thể làm ảnh hưởng đến cả hành trình.

Ở khu vực trên cao của khu chợ là nơi bán lợn cắp nách (loại lợn nương rất nhỏ màu đen), cả những con chó mực, gà, vịt, ngựa và trâu. Một người đàn ông cầm đuôi một con trâu bị buộc vào cọc và hỏi giá tiền bằng tiếng dân tộc, trong khi một người đàn ông khác thì đang phun nước vào con trâu của mình. Quay trở ra cổng chợ, tôi ăn trưa cùng mấy khách du lịch và họ chia sẻ những câu chuyện thú vị về việc đi trekking đến bản Tả Van (Sapa) ở cheo leo trên núi cao. Trước đây tôi mới chỉ trekking đến bản Tả Phìn và Cát Cát ở Sapa và cũng chỉ biết thêm bản Hồ cách Sapa 50km.

Little H'mong girl with umbrella
Sau khi ăn trưa xong, xe khởi hành đi Bản Phố, cách Bắc Hà 4km. Chúng tôi tới thăm 2 nhà của người H'mong. Nhà của họ rất nghèo và đơn sơ, với vách tường bằng đất. Bên trong một căn nhà là gian bếp nơi chủ nhà đang nấu rượu ngô, còn ở ngôi nhà khác thì chúng tôi được mời uống rượu ngô. Rượu này được nấu từ ngô và men lá. Tôi cũng thử uống một ngụm và thấy rượu này rất mạnh. Khi quay về Lào Cai, xe còn dừng ở cửa khẩu biên giới để mọi người chụp ảnh bên kia biên giới là Trung Quốc. Tôi đã đến đây 3 lần rồi nên không có gì mới nữa. Cậu bé hướng dẫn viên mời mọi người ăn món tà phớ bán ở đền Mẫu ngay gần cửa khẩu. Sau khi ăn xong, tôi quay về Lào Cai và chờ chuyến tàu 8 giờ 15 phút khởi hành về Hà Nội, còn những khách du lịch khác trên xe lại quay về Sapa.

Như vậy là thời gian của tôi để đi từ Lào Cai đến Bắc Hà rồi quay lại Lào Cai chỉ kéo dài 6 tiếng rưỡi (từ 9 giờ sáng đến 3 giờ rưỡi chiều). Tổng chi phí của tôi trong chuyến đi này là 1.200.000 đồng (tương đương với 66 USD). Theo lời khuyên của đại lý du lịch ở Hà Nội, nơi tôi đặt mua vé tàu và vé xe ô tô thì thực ra không cần thiết phải ngủ lại qua đêm ở Bắc Hà và tôi thấy điều này là đúng.
View of Bản Phố village
After visiting Bắc Hà market, we went to
Bản Phố village of H'mong people.
It's located only 4km from the market.
Tôi cũng nhìn thấy vài nhà trọ và khách sạn nhỏ ở Bắc Hà, nhưng có lẽ vào tối thứ bảy thì không còn chỗ để ở. Phần lớn mọi người chọn Lào Cai là nơi trung chuyển đến Sapa, Bắc Hà và sang tỉnh Vân Nam của Trung Quốc, nên điều kiện sinh hoạt ở Lào Cai cũng tốt hơn.

Để có những bức ảnh trong Blog này, tôi đã phải trải qua 2 đêm trên tàu hoả, 7 tiếng ngồi chờ đợi ở Lào Cai, 3 tiếng đồng hồ đi bằng xe ô tô giữa Lào Cai và Bắc Hà, rồi đi bộ trong khu chợ dưới trời nắng gắt lúc giữa trưa và hít đầy bụi bốc lên từ sân chợ vì nhiều người qua lại. Quả thực là rất vất vả, nhưng với 2 ngày 1 đêm cuối tuần thì tôi có thể đi du lịch mà không cần phải xin nghỉ phép và được thay đổi không khí ra khỏi Hà Nội đến một nơi hoàn toàn mới mẻ.

A girl with ice cream
Mỗi vùng đất mới mà tôi đặt chân đến là một trải nghiệm khác của cuộc sống, được gặp gỡ với rất nhiều người trên đường đi, được cảm nhận và học hỏi những điều thú vị mà tôi sẽ không bao giờ biết được nếu chỉ ngồi một chỗ và nghe người khác nhận xét (trước chuyến đi này có ít nhất 3 người Việt nói với tôi là Bắc Hà nghèo lắm còn chợ phiên thì rất nhỏ). Tôi rất muốn được đi khắp Việt Nam và để cảm nhận rằng Tổ Quốc của chúng ta thặt đẹp biết bao.












Hanoi_girl
Source: travelblog.org

No comments :

Post a Comment