Friday, September 28, 2012

» Home » ,

My moments of Vietnam - Part 1


Công nhận là từ lúc tớ hứa hẹn về món quà “đặc biệt” cho tới tận bây giờ thì đúng là….lâu thật, dễ phải…72 tiếng chậm í mọi người nhờ? Nhưng muh….thông cảm nhé, bởi vì có một vài chuyện nảy sinh ngoài dự kiến nên tớ bị chậm. Đáng nhẽ entry phải lên vào đúng ngày sinh nhật của Mẹ, là ngày 18/5. Tại gió rét và mưa dầm châu Âu khiến tớ bị chậm đấy. Năm nay là năm giá rét rất bất thường vào đầu hè ở châu Âu, ai bảo tớ tới chơi cơ chứ?
Trước hết là tớ up cái link down bài “I’ve never been to me” như đã hứa. Đặc biệt là cho bạn gửi tớ cái thư rất dài nói về cảm xúc với bài hát và tình yêu đặc biệt dành cho tớ, hihihihi!!
Click vào ĐÂY để download nhé. Enjoy!
Món quà của tớ rất đặc biệt, không hẳn là đặc biệt với tất cả mọi người, nhưng là với tớ và chắc chắn là cho Bố Mẹ, và cho những ai yêu Việt Nam (yêu giống tớ, hihi).
Chuyến đi về Việt Nam vừa rồi, là cả một hành trình rong ruổi liên tục (ủa mà lúc nào mà tớ 0 rong ruổi liên tục nhỉ?). Thời gian 0 đủ để tớ thực hiện cả kế hoạch đi lại miền núi và đi miền tây, nhưng cũng đủ để tớ đi và “làm được cái gì đó”. Ngày trở về VN thì cũng là lúc tớ tròn cầm trong tay được chiếc máy ảnh 5D mark II 5 ngày, chưa cả kịp ngồi mần nó xem nó có những chức năng cụ thể gì. Nhưng có một chức năng cần nhất khiến tớ mua nó: Quay video!

Tớ vốn yêu thích hình ảnh nói chung, không chỉ ảnh tĩnh mà niềm đam mê thực sự của tớ là tiến về ảnh động. Một số bạn bè của tớ thì không khoái lắm cái vụ tớ bắt đầu mê mẩn video, bởi họ muốn tớ tập trung cho nhiếp ảnh (tại mọi người biết là tớ còn tiến xa í mà, hihihi). Nhưng 0 sao cả, hay là mình sẽ có trò….nhiếp ảnh động đi, nhỉ????
Quay video bằng máy ảnh cực hơn gấp cả chục lần so với chụp ảnh. Thứ nhất là cầm cái máy nặng trịch trên tay, không phải giơ lên dí vào mắt và có lực đỡ từ tay rồi bấm bụp bụp vài phát là đã được…nghỉ, cũng 0 có chức năng cho lên vai để ngắm qua ống kính nhỏ. Cả cái máy phải cầm trên tay với khoảng cách đủ để xem live view, và phải giữ cho thật vững và khá lâu để quay xong “phân cảnh”. Mỗi lần mà lắp ống tele lên nữa để quay, thì đúng là….mỏi hoa cả mắt, mà 0 dám…run.  Thứ nhì, đó là hoàn toàn phải lấy nét bằng tay. Một tay cầm máy một tay lấy nét, lúc nào cần cả zoom lẫn lấy nét thì thôi đúng là…giỏi hơn cả robot. Chưa kể, khả năng lấy nét theo sự di chuyển của vật thể là hoàn toàn….0 thể, chỉ lệch một chút là đã bị mờ 0 kịp xoay chuyển….
Ấy vậy nhưng từ đây chính là điều hình thành nên một khái niệm hình ảnh mới: Nhiếp ảnh động – moving photography.
5D mark II sinh ra video không phải là để quay video như những chiếc máy quay bình thường khác, nó được sinh ra để quay theo quy tắc và cách nhìn của nhiếp ảnh. Bình thường ta nhìn thấy một bức ảnh tĩnh, thì với video của loại hình mới này, ta sẽ thấy một bức ảnh có những thứ chuyển động trong nó. Do người quay video với những chiếc máy ảnh này hầu hết là những người ít nhiều hay đi….chụp ảnh, lại dùng ống máy ảnh và các chức năng cùng với máy ảnh để quay, vậy nên hình ảnh và góc độ, phong cách sẽ nghiêng về nhiếp ảnh. Bởi vì nó cũng hơi lạ và khá mới, vậy nên mọi người vẫn chưa quen lắm về cách sử dụng hình thức video này. Nhưng phải công nhận từ ngày 5D mark II ra đời và làm cuộc cách mạng cho hình thức – Máy ảnh quay HD, thì trên thế giới trào lưu này xuất hiện mạnh mẽ và có sức ảnh hưởng lớn, và tất nhiên, với một người mê video và hình ảnh như tớ, sống chết nhịn ăn nhịn mặc bằng được để có thể sắm được một cái! Ờ mà tớ vay tiền đi mua đấy (mà tới giờ cũng trả nợ được hết mới tài, tớ phục tớ ghê!).
Những khó khăn ban đầu khi dùng chiếc máy ảnh để quay những hình ảnh đầu tiên của tớ đã được vượt qua một cách nhanh chóng, đặc biệt là ở khoản rèn luyện giữ máy lâu mà 0 run và lấy nét chuẩn. Tớ tự đánh giá đấy là bởi vì tớ có…năng khiếu, hehehe!
Trước khi mua mark II, tớ rất chăm chỉ xem video mark II trên mạng, rất nhiều video cực đẹp, và tớ tự nhủ với bản thân: Tớ cũng sẽ phải làm được những video đẹp bằng, rồi từ từ phải hơn như thế! Tự tin ớn chưa!
2 tháng ở nhà, cùng 2 bạn 5Ds, cũng đủ tớ rong ruổi được từ Nam chí Bắc và làm được tới 7 phần trong số 20 phần những ý tưởng và dự định tớ đã đặt ra.
Nếu tính tổng số videos tớ đã quay trong vòng gần 2 tháng, thì phải tới hơn 1TB, về đủ các đề tài khác nhau, trong đó có tới 2 dự án video khá lớn và kỳ công. Tớ vẫn đang làm…từ từ.
Dưới đây là sản phẩm kỳ công đầu tiên tớ gửi tặng cho mọi người, mà mục đích lớn nhất là để dành tặng cho ông bà và bố mẹ.
Hẳn mọi người vẫn còn nhớ bài hát “Tiếng Việt” tớ có giới thiệu trên blog cách đây một thời gian. Đó là một bài hát mà bố tớ rất thích. “Tiếng Việt” về sau có nhiều bản phối khác, nhưng bản phối tớ được nghe ban đầu và giới thiệu với mọi người là bản tớ thích nhất và phù hợp với những ý tưởng của tớ nhất.
Dự định ban đầu của tớ vốn là một bản nhạc khác, nhưng khi nghe lại bài Tiếng Việt, tớ quyết định rà soát lại 1TB hình ảnh và lựa chọn những hình ảnh mà hợp với bài hát hơn. 1TB chỉ để cho 8 phút video, đó quả là một quá trình tốn kém thời gian và cực khổ giai đoạn 2 (sau giai đoạn 1 của sự quay và đi cực khổ). 0 chỉ xem lại video, mà còn phải chọn chính xác số giây và đoạn cần lấy trong mỗi video được chọn.
Giai đoạn cực khổ số 3, đó là xử lý video. Để xử lý video, tớ phải cần mẫn tự học và nghiên cứu về chỉnh sửa và kỹ thuật làm màu, thời gian và các kỹ năng dựng hình. Bạn thân google, youtube và…Nam Vu là ba hỗ trợ viên tuyệt vời và tích cực nhất của tớ. Nếu mọi người được chứng kiến cảnh tớ ngồi làm cái video này như bạn Nam, thì sẽ choáng váng vì độ kỳ công và kiên nhẫn tới bất thường của tớ!
Những videos đầu tiên bao giờ cũng vất vả và căng thẳng hơn rất nhiều những sản phẩm tiếp theo, bởi vì phải tự làm, tự nghiên cứu, phải sai và ức chế rất nhiều lần thì từ lần sau mới nhanh và nhuần nhuyễn. Vậy nên, để thực sự bắt tay vào giai đoạn 3 là dựng video này, tớ mất đúng 1 tuần 0 ngủ và cả 0 dám online. Nhưng giờ thì thông minh hơn nhiều rồi à nha!
Bởi máy tính tớ chưa đủ hiện đại và có chip xịn để làm những chương trình đồ họa nặng, ram cũng chỉ có 4G, nên mỗi lần mà chờ xem render thì quả là cực hình. Mà nhạc và hình thì phải có chút phù hợp và liên quan. Vậy nên tớ làm xử lý từng video một, render từng cái ra một, rồi lại cắt và chọn lại từng cái, lắp nhạc từng đoạn ngắn mấy giây một. Trung bình cứ mỗi cái video làm và render (khoảng 1 phút một cái) mất cho tới 1 tiếng hoặc hơn. Trong lúc render tớ lại tranh thủ làm ảnh ở máy khác. Đêm để máy render một loạt và suy nghĩ về lựa chọn hình ảnh. Cứ thế cứ thế….khỏi ngủ!
Tới gần ngày đi châu Âu đã gần kề mà tớ vẫn chưa xong. Nếu tớ đi thì phải vài tháng mới quay trở về để làm tiếp được. Mà để render sản phẩm cuối cùng thì mất mỗi lần là đúng 10 tiếng cho 8 phút. Mỗi lần render xong lại thấy có chỗ nào chưa ưng ý, có một điểm rất nhỏ có vấn đề là phải render lại cả 10 tiếng. Ngày gần đi mà nó vẫn có lỗi và tệ nhất là render bị hỏng giữa chừng mà mình mải đi đâu 0 để ý. Mà nó rất hay…hỏng. Mỗi lần hỏng nó sẽ có tiếng con lừa hay con dê gì đó kêu rất chi là…dê để báo hiệu. Đó là thứ tiếng tớ bị ám ảnh nặng nề. Còn nhớ có lúc gần sáng, khi để máy render qua đêm và tớ quên 0 tắt tiếng, tự nhiên nó render hỏng một loạt, và tiếng dê lừa kêu tán loạn và đầy ma quái rất ầm hết cả nhà. Lúc đó tớ còn chưa kịp ngủ vào giấc nên thở dài ngao ngán. Tớ thấy bạn Nam của tớ bật dậy lòm còm hốt hoảng, nói nửa tỉnh nửa mê: “Ôi giời ơi cái gì gì thế????”. Nghĩ lại mà vẫn buồn cười gần chết!
Quả thật đời tớ ly kỳ. Khi sản phẩm cuối cùng cũng được render, tớ xem lại mà tim đập thình thịch, nhưng lại vẫn phát hiện ra một hai lỗi khá nhỏ. Mà chỉ còn 15 tiếng nữa là tớ bay. Tớ quyết định render lại một lần cuối. Thế rồi, video dài 8 phút 3 mấy đó, thì tới đúng phút thứ 8, giây thứ 15 thì render…treo, sau 9 tiếng rưỡi tớ đợi chờ mòn mỏi. Lúc đó, đầu tớ xì khói, mặt tớ sau 1 tuần 0 ngủ đã rất căng thẳng và tàn tệ, thì lúc đó lại càng…tàn tệ và căng thẳng. Tớ đã nghĩ mình sẽ give up và 0 kịp tặng sinh nhật Mẹ, thì…bạn Nam xuất hiện và làm người cứu rỗi linh hồn tớ. Tớ vẫn nhớ lúc đó tớ vừa đi lấy được cái visa và mặt thì đang ngắn tũn ra, thì bạn Nam mới ngủ dậy. Thấy tớ trông tội nghiệp quá, bố lại bảo: Thôi giúp chị đi con. Thế là bạn ấy chỉ đạo nghệ thuật cho tớ lắp ráp video, lại còn phải ghép hình và tiếng riêng này nọ, nói chung là tớ phục bạn Nam của tớ kinh khủng vì sao cái gì bạn ấy cũng biết, mà bạn ấy chả bao giờ phải ngồi xì khói bốc lửa nghiên cứu như tớ bao giờ. Rồi đúng 1 tiếng trước khi đi ra sân bay thì video xong. Đúng  1 tiếng trước khi đi ra sân bay, rất nhiều thứ đều vừa kịp xong, trong đó có visa, quả thật tài tình!
Nói vậy thì mọi người đã hiểu được sự “đặc biệt” của những gì tớ sắp khoe chưa?
Mặc dù tớ đi khá nhiều và quay nhiều, nhưng tớ chọn nhiều nhất là những hình ảnh về nông thôn đồng bằng Bắc Bộ, bởi đó là nơi gắn bó một phần tuổi thơ, là nơi mẹ tớ được sinh ra và lớn lên. Là quê ngoại và quê nội yêu quý của tớ, là nơi mà ông ngoại và ông nội tớ vẫn nở những nụ cười rạng rỡ mỗi khi tớ trở về.
Mặc dù món quà sinh nhật tặng Mẹ này bị muộn mất hơn một ngày, nhưng….không sao cả, bởi vì nó “đặc biệt”, đúng không nào?
Trong những hành trình lang thang, lúc đi 1 mình, lúc tớ có thêm những người bạn đồng hành. Họ kiên nhẫn đi cùng, vác balo, cùng chụp, cùng chia sẻ những hình ảnh, và thậm chí cả giữ dùm tớ để tớ…khỏi bay mất mỗi khi đứng giữa gió to để tác nghiệp. Tớ tin là ai đã cùng đi với tớ trong tất cả những cuộc hành trình, đều thấy thú vị và được học hỏi, chia sẻ rất nhiều. Điều này được thể hiện bằng việc, mỗi khi tớ tạm biệt một ai đó, bao giờ tớ cũng có…quà, cùng những là thư tay và những tin nhắn hết sức ngọt ngào, và cả những giọt nước mắt nữa!
Bài hát/bài thơ Tiếng Việt, không phải chỉ nói về tiếng Việt, mà trong đó chứa đựng hầu hết những hình ảnh mà tớ yêu quý nhất: Đồng lúa, người nông dân, con trâu đi cày, chiếc nón lá, đất bùn, chiếc áo dài trắng, nụ cười của ông bà, những giọt mồ hôi rơi…
Đó cũng là một trong những lời tựa của video này.
Những địa danh và thời gian sẽ có trong video:
-          Hà Nội và Tết Hà Nội
-          Quê ngoại Hải Dương
-          Làng Chuông, Hà Tây
-          Đường Lâm
-          Hoàng hôn Đà Nẵng
-          Làng Hòa Vân
-          Bà Nà
-          Phố cổ Hội An
-          Tàu qua đèo Hải Vân
-          Một góc Quảng Nam
-          Đà Lạt
……..
Trong video này, mọi người sẽ thấy xen kẽ một vài hình ảnh về những cô gái trong chiếc áo dài trắng, đó là những trích đoạn rất nhỏ của một dự án video lớn khác, theo một phong cách khác, cũng sẽ rất kỳ công và chắc chắn sẽ lại…tiến bộ lên một vài bậc so với video này, nó còn có một yếu tố cực kỳ độc đáo và đặc biệt nữa. Vụ này, các bạn….CHỜ đi nhé, hihihihi.
Trong này cũng có hình ảnh của anh giai tớ, người múc nước tưới cây, đi xe đạp trên đê và dạo qua những con phố Hà Nội. Đó là một người bạn đồng hành tuyệt vời và đáng yêu nhất của tớ. Anh ấy, cũng lại…có riêng một dự án video khác nữa của tớ. Lại…chờ nhé, hihihihi!
http://img12.imageshack.us/img12/4440/img8855resized.jpg
Phù, cuối cùng thì cũng gần xong cái entry này. 0 biết sao dạo này tớ viết entry nào cũng thấy suy nghĩ căng thẳng ghê, chắc tại vì có nhiều điều….đặc biệt để nói. Quả thật thấy cuộc sống của mình đang ngày càng biến đổi một cách thú vị khôn lường!
Mẹ yêu quý của con, đây là món quà con tặng Mẹ của con đây. Mặc dù Mẹ chả bao giờ nhớ sinh nhật của mình, cũng chả bao giờ coi trọng cái ngày đó, Mẹ cứ làm con…quên theo. Thậm chí Mẹ còn bảo: “Chắc gì mẹ sinh ra vào ngày đó”. Nhưng mà có năm…con nhớ đấy. Mẹ suốt ngày bảo Mẹ lo lắng vì con và mắng con suốt ngày, có lúc Mẹ làm con tức hộc máu mũi, nhưng mãi mãi thì con vẫn yêu Mẹ nhất. Và những gì đặc biệt và tuyệt vời nhất con muốn làm và sẽ làm, là luôn để dành cho Ông Bà và Bố Mẹ của con.
Chúc mừng sinh nhật muộn của Mẹ.
Cách xem video:
-          Đoạn tựa đầu chạy rất nhanh, mục đích là để cho người xem pause lại để đọc trong lúc chờ buffer. Video chỉ khi buffer xong mới nên xem. Vậy nên, bấm play, pause lại đọc, và chờ vạch đỏ chạy hết mới xem hết nhé.
-          Video quay full HD, nên tùy vào chất lượng màn hình và video card mà mọi người nên xem ở mức cao nhất cho nó bõ nhẽ. Cho dù màn hình cùi bắp như của chị An O Mai thì cũng cố mà bật tới 480p để mà xem nhé.
-          Chất lượng hình ảnh và âm thanh bị giảm đi tới 1/5 sau khi up lên youtube. Nên mọi người vừa xem vừa tưởng tượng dùm cái là nó…vốn đẹp hơn nhiều nhe!
-          Tiêu đề của video để bằng tiếng Anh, để cho nhiều người nước ngoài và hải ngoại tìm được nhiều hơn trên internet. Nói vậy cho một số bạn bớt thắc mắc soi xét nhé!
Chúc mọi người sẽ THÍCH video này!
My moments of Vietnam - Part 1 - shot by 5D mark II
Clip created by Hà Kin






No comments :

Post a Comment