Saturday, November 15, 2014

» Home »

Đồng Hới city


Quảng Bình Quan in Đồng Hới city
This is the symbol of Quảng Bình
 province in central Vietnam.
Tuesday 27 January 2009 - At 6:30am, a mini bus came to pick me up at my guest house in Lao Bảo town. As I was back in Vietnam via the Lao - Viet border crossing too late the day before, I decided to stay overnight in Lao Bảo border town and next day I would get a bus from Lao Bảo - Khe Sanh - Đông Hà - Đồng Hới, where I would fly back home in Hanoi.

It was the second day of the lunar New Year (Tết) and still early, so we saw only two people on the street in Lao Bảo town. I was the first person in the mini bus, but the driver picked up more people on the way. We passed by Khe Sanh which is a small town, about 20km away from Lao Bảo border gate. This used to be the bloodiest battle field in early 1968 during the American war. At a crossing in the town, there is a memorial statue of the Vietnamese soldiers and the driver said Khe Sanh museum was on that direction. I visited Khe Sanh museum and Tà Kơn airport on DMZ tour in September2000 and it was still one of the most interesting places in Vietnam that I've been to.



Đồng Hới city
This will soon be open as a museum.
This US fighter was used during the war.
Despite going along the pass on National Highway No. 9, our 12 seater mini bus still ran very fast, same as the mini bus I took a few days before. It was a relief for me when I got out of it at Đông Hà town. Honestly, on this trip, I prefer the slow bus ride in southern Laos even though the buses are old. Then I changed into another bus to Đồng Hới city and we went up north along National Highway No. 1. There were 45 people inside a 30 seater bus. The bus was packed with people and I couldn't move my legs for an hour, while sitting at the rear of the bus and holding my own backpack. When the bus came close to Đồng Hới city, I had to stand by the door of the bus. It was a tiring trip as the bus stopped numerous times to pick up more people on the way, but it was fun to chat with the locals who speak Vietnamese with their heavy central accent. Sometimes it's difficult for me to understand them, although we are Vietnamese.

Nhật Lệ river
The garden by Nhật Lệ river.
Finally the bus stopped in Đồng Hới city right on National Highway No. 1 and I had to find a hotel. There were no taxis, no motorbike drivers (xe ôm), only closed shops and offices during the lunar New Year holiday. I decided to go straight down the street and saw "Quảng Bình Quan", which is the gate into the citadel in the old days, so I climbed up the building to take photos of the city view. It's located at a crossing and I chose one of the directions, just went straight and I found Đồng Hới hotel, US$10/night, so I decided to stay there. Near the place, there were two restaurants that served noodle soup and rice, so I would be ok until my flight next day.

Quảng Bình Quan
This is one of the 3 gates in the old citadel
which was first built in the 1631. During
the American war (1965-1968) it was
collapsed because of US bombing.
There remained only foundation.
 It was rebuilt in December 1994.
In the afternoon, I walked around the area and found some interesting sites. During the American war, this city suffered from extensive damage from US bombing as it's located north of the former Demilitarized Zone (DMZ). Along National Highway No. 1 that goes through the city, I saw the ruins of the old citadel, government offices, a site under construction with the US fighter (this place will soon be open as a museum), then I turned right and walked toward Nhật Lệ river.

This is my 2nd visit to Đồng Hới city in Quảng Bình province. On my last trip, I spent time traveling to Phong Nha caves, 45km away from the city, so I didn't know much about the city. Phong Nha caves and Kẻ Bàng national park are a UNESCO world heritage site. Phong Nha caves (over 30 caves and total discovered length of 100km) have the longest underground rivers, the largest caverns and passageways and the most astonishing rock formations in the world.

Đồng Hới airport was newly open a few months ago and now it's easy to fly between Hanoi and Đồng Hới (3 times per week on ATR72). There will soon be flights between Đồng Hới and Sài Gòn on Vietnam Airlines.

The photos in this blog were taken on 27 January 2009 in Đồng Hới city, Khe Sanh town and National Highway No. 9 in central Vietnam. It was cold and chilly, so my photos are not very bright.

Thành phố Đồng Hới – Ngày 27-28/1/2009

Ruins of Đồng Hới citadel
The citadel was first built in 1812 with soil.
It was rebuilt in 1824 by King Ming Mạng
with brick and rock. This is the only remains
 of the citadel in Quảng Bình province.
6 giờ rưỡi sáng, tôi đi bằng xe đò 12 chỗ từ thị trấn Lao Bảo về Đông Hà, rồi sau đó bắt xe buýt đi Đồng Hới. Mục đích chính của tôi trong chuyến đi này là đi dọc theo đường quốc lộ số 9 ở cả Việt Nam và Lào, cũng như đón Tết Kỷ Sửu ở Savannakhet. Do xe ô tô dành cho khách du lịch đều nghỉ Tết, nên tôi phải đi bằng xe đò khá nguy hiểm. Xe này chạy rất nhanh trên đường, rồi dừng lại nhiều lần để đón khách, bất chấp an toàn và tính mạng của hành khách. Sau một tiếng rưỡi đồng hồ nghiêng ngả trên xe 12 chỗ suốt đoạn đường 80km từ Lao Bảo về Đông Hà, rồi lại bị nhồi nhét trên xe buýt từ Đông Hà về Đồng Hới (94km), cuối cùng thì tôi cũng thở phào nhẹ nhõm vì đã đến được thành phố Đồng Hới. Trước mặt tôi là một tấm biển có 3 hướng. Mũi tên chỉ lên phía bắc là đi Hà Tĩnh, về bên trái là đường Hồ Chí Minh và sang bên phải là đi ra chợ Đồng Hới. Không nhìn thấy bất kỳ xe ôm hay taxi nào trên đường, tôi quyết định cứ đi thẳng theo con đường trước mặt là Quốc lộ 1. Đi được một đoạn thì tôi nhìn thấy Quảng Bình Quan, biểu tượng của tỉnh Quảng Bình. Tôi quyết định leo lên chụp ảnh view của thành phố. Quảng Bình Quan nằm ở ngay trung tâm thành phố, phía trước mặt là Quốc lộ 1 và một công viên nhỏ, xung quanh là nhiều ngả đường tỏa đi các hướng.

A house & cafeteria in the city
Trên tấm biển của cổng thành cổ có ghi “Quảng Bình Quan là một trong ba cửa ải của hệ thống lũy thầy, do Đào Duy Từ, nhà chiến lược thiên tài hiến kế và chỉ huy xây đắp vào năm 1631. Năm Minh Mạng thứ 6 (1825) xây lại bằng gạch đá. Năm 1961 được tu sửa lại. Trong chiến tranh phá hoại (1965 – 1968), Đế quốc Mỹ đã ném bom đánh sập chỉ còn lại phần móng. Tháng 12/1984, di tích được phục hồi, là biểu tượng lịch sử - văn hóa của tỉnh Quảng Bình”.

Đường phố vắng lặng, vì là ngày mùng 2 Tết, chẳng có mấy ai ở ngoài đường, ngoại trừ mấy người bán bóng rong và lèo tèo vài người trên phố. Các cửa hàng cửa hiệu cũng đều đóng cửa. Tôi quyết định đi thẳng tiếp con đường và tìm thấy Khách sạn Đồng Hới. Phía bên kia đường là Rạp chiếu phim 15/7. Suốt cả ngày hôm nay, tiếng loa quảng cáo phim “Dòng máu anh hùng” được phát đi phát lại liên tục. Buổi chiều, tôi khám phá thành phố Đồng Hới bằng cách đi bộ. Thời tiết ở Đồng Hới hôm nay rất lạnh và trời âm u. Tôi quyết định đi thẳng con đường từ khách sạn của mình. Sau khi đi qua cầu, tôi nhìn thấy một đoạn tường của Thành Đồng Hới còn sót lại. Trên tấm bia có ghi “Thành Đồng Hới được đắp bằng đất năm Gia Long thứ 10 (1812). Năm 1824, Vua Minh Mạng cho xây lại bằng gạch, đá. Thành Đồng Hới gắn liền với những sự kiện lịch sử tiêu biểu của đất nước, quê hương qua nhiều thế kỷ, là kiến trúc thành cổ duy nhất còn lại ở tỉnh Quảng Bình”. Bức tường thành khá dày trông cổ kính với màu đen của lớp vôi phủ và màu đỏ của gạch. Đi tiếp theo con đường là rất nhiều cơ quan chính quyền của tỉnh Quảng Bình. Trên bãi cỏ rộng lớn có một hàng dài câu khẩu hiệu. Rẽ sang con đường ra sông Nhật Lệ, tôi chụp hình chiếc chòi và tấm lưới giăng trên mặt sông. Dọc theo con đường bên bờ sông là những hình trang trí rất đẹp, chủ yếu là những chiếc thuyền bằng cây xanh. Phía bên kia đường là một hào nước. Tôi quyết định không đi dọc theo con đường này, mà quay trở lại Quốc lộ 1.

City view from Quảng Bình Quan
Trên một bãi đất trống có lưới thép là một chiếc máy bay chiến đấu của Mỹ có dòng chữ “US Air Force” và cạnh đó là một tòa nhà mới xây, nên tôi tin chắc rằng đây là Viện bảo tàng đang trong quá trình xây dựng. Gần đó là một cổng chào với dòng chữ không dấu bằng cây “Cửa Đông – Quảng Bình Quan”. Gần đây là khuôn viên thư viện của thành phố. Ở đây cũng có máy bay chiến đấu của quân đội Việt Nam, cột của một ngôi chùa bị bom đánh sập, một chiếc máy kéo của huyện Lệ Thủy được dùng vào những năm 1960 và cả một chiếc chân vịt của tàu thủy Mỹ dùng trong thời chiến tranh.

Chuyến đi 6 ngày của tôi đến miền Trung Việt Nam và Nam Lào quả thực rất vất vả với 2 chuyến bay, 6 chặng xe đò, di chuyển liên tục qua các địa danh từ Hà Nội - Huế - Đông Hà – Lao Bảo – Densavanh – Savannakhet – Densavanh – Lao Bảo – Khe Sanh – Quốc lộ 9 – Đông Hà – Đồng Hới – Hà Nội. Đây cũng là lần thứ hai tôi đến thành phố Đồng Hới. Trong chuyến đi lần đầu tiên của tôi tới Quảng Bình vào năm 2001, tôi đã đến thăm Động Phong Nha, cách Đồng Hới 45km. Lần này thì tôi bay từ Đồng Hới về Hà Nội. Sân bay Đồng Hới còn rất mới, vi đường bay Hà Nội – Đồng Hới chỉ vừa mới khai trương vài tháng trước và tôi đi bằng vé khuyến mại giá 700.000 đồng/chiều. Hiện giờ có 3 chuyến bay hàng tuần giữa Hà Nội và Đồng Hới. Trong tương lai gần sẽ có chuyến bay Đồng Hới – Sài Gòn.

Hanoi_girl
Source: http://www.travelblog.org
 

No comments :

Post a Comment