Saturday, March 15, 2014

» Home »

Buôn Mê Thuột (Central Highlands - part 1)

Cúc quỳ (Dã quỳ) flowers

I saw these flowers everywhere
in the Central Highlands.
The Central Highlands region of Vietnam contains 5 provinces. The region's coffee plantations (290,000 ha) constitute 4/5 of the total coffee plantation area for the whole country. It is home to many ethno-linguistic minority groups (Montagnards), for example, Bahnar, Ede, Jrai, K'ho, M'nong etc. It is also renowned for its cool climate, beautiful mountain scenery, lakes and waterfalls, as well as special culture of different ethnic minority groups.

Talking about the Central Highlands of Vietnam, you may think about the famous city of "Đà Lạt", which is a popular destination for tourists and Vietnamese couples during their honeymoons. But it is just one of the cities in this region. I also visited Đà Lạt in December 1998 and visited 16 sites in and around the city with a local motorbike driver. This time I visited 3 cities (Buôn Mê Thuột - Pleiku - Kon Tum) in 3 other provinces. Thanks to the autumn promotion program of Vietnam Airlines, I got their cheapest air tickets. My 3 flights to/from Hanoi and this region cost only US$120, but certainly they were non-refundable tickets. One of my friends, who planned to go with us, canceled the trip in the last minute, so he lost his money. My company on this trip was a Vietnamese girl. We shared the costs and things were so cheap. My total expenditure on the 5-day trip was only US$200 for everything.
At Mr. Amacong's house in Đôn village

Next to me is the door into a famous ancient
 house in the village (see next photo).
Also, it was easy and safe to travel in this region. We even didn't know where to stay and only asked the locals after we arrived in the cities. We traveled by various means of transport: plane, bus, elephant, mini bus, taxi and motorbike. During my 5-day visit to this region, I saw only 3 westerners (two at Dray Sap waterfall and one in Kon Tum city). Most tourists make a short visit to Đà Lạt city via Nha Trang or Sài Gòn and only a few go off the tourist trail and visit 3 cities as I said above.

This blog is about Buôn Mê Thuột city (or Buôn Ma Thuột), which is the capital of Dak Lak province. This is also the biggest coffee-producing province in Vietnam with 170,000 ha of coffee plantation area. "Buôn Mê Thuột coffee" is very famous and it has also been exported to many countries in the world. The coffee harvest lasts 4 months, from August to November. During our visit we saw coffee seeds being dried in the sun and the locals were busy working on their farms (far away from the asphalt roads).

Buôn Mê Thuột city, Dak Lak province - 3 to 5 December 2009
Ancient house in Đôn village

This is the house of Mr. Amacong in the M'nong ethnic
 minority group. He is an old man who has been famous as
 the best elephant hunter in Vietnam. His house was
 made from wood following style of the Lao - Thai
 wat (pagoda). It was built in 1883 and during its
 112 years in use, it was moved once in 1929 due to the fire
around the house. (Nhà cụ Amacong là dũng sỹ săn voi số
1 ở VN. Nhà được thiết kế toàn bằng gỗ theo kiến trúc
 của chùa tháp Lào - Thái. Nhà được khởi công vào năm
1883 và qua 112 năm sử dụng căn nhà đã được
di chuyển một lần do xung quanh nhà bị cháy).
The flight from Hanoi to Buôn Mê Thuột city (BMT) takes one hour and twenty minutes. We got a taxi from the airport to the city's center (10km) and quickly found a hotel. Next day we went to Đôn village (50km north west from BMT) by local bus. This place is considered "the kingdom of elephants in Vietnam". There are 40 elephants raised by villagers and around 60 others living in jungles. Previously these elephants used to carry wood and goods, and a few were trained for hunting wild elephants. Now ten of the domesticated elephants take local and foreign visitors around the areas.

So the first thing we did was an elephant ride. We chose a 30 minute ride and it cost VND 150,000 (US$8). The elephant is 20 years old and the mahout is an Ede ethnic minority man. Three people can sit on its back but there were only two of us. Our elephant walked along the asphalt road, then turned left and walked down a slope, before it got into a branch of the Serepôk river. I was thinking what if the elephant would sit down. An American friend of mine shared with me a story about his elephant ride in Nepal. The elephant suddenly sat down in the river and the tourists on its back were wet. Perhaps it was taught to do so for making some fun for both tourists sitting on the back of the elephant and locals standing by the river.
The Victory Tower in Buôn Mê Thuột city
My friend said that he was still lucky as he asked another guy on the bank to keep his camera before knowing this experience.

Our elephant crossed the river, then used its trunk to pick some branches of trees and ate them. I think the mahout talked to him/her "Take this, take that" as I heard the sound from his mouth. As a receptionist girl said, the elephants are tamed when they are only 2-3 years old and they can live up to 100 years old. At the end of the day, the elephants go back to the jungles near the village, as the food there is available to them. Next day they meet mahouts again and carry tourists. When necessary, more elephants will be mobilized. The receptionist also said that on 16 December (this month) there would be the elephant racing festival in this area. It should be fun!

After we said good bye to the mahout and elephant, we walked along the asphalt road and saw many houses on the way. The Ede, M'nong and Lao people are living in houses on stilts.

Dray Sap waterfall, Kuốp village

We had to walk one km through jungle, two hanging
 bridges, and climbed over rocks and trees in order to
reach this view point.
Mr. Amacong's house is a must-see in this village. Mr. Amacong in the M'nong ethnic minority group is an old man, who has been famous as the best elephant hunter in Vietnam. His ancient house was made from wood following style of the Lao - Thai wat (pagoda). It was built in 1883 and during its 112 years in use, it was moved once in 1929 due to the fire around the house. On the walls of his house we could see the ropes and necessary equipment for catching elephants.

Hanging bridges were another interesting site in Đôn village. There are many hanging bridges and they lead to an island. When we walked along these bridges, we felt like they were swinging. Sometimes we had to stop for a while to wait until the bridges got back to normal condition, then we could continue our way. At 1:00pm we decided to take the bus back to BMT city. In fact, it's possible to go from this village to Yok Don national park as it's not so far from the village.
Sắc Tứ pagoda in Buôn Mê Thuột city

Buddha statue at the biggest pagoda in the city.
We didn't have much time in this area (it would take a few more hours to trek in the park), so we decided it was enough for today.

The bus stopped outside the biggest pagoda in the city. We then took a motorbike ride to Thá village of the Ede ethnic minority people. Many traditional long houses of the Ede people are still preserved in this village. Next to these old houses, the locals built new modern ones where they live in better conditions. Among the ethnic minority groups in this region, the Ede have done very good business (exporting coffee) and they are wealthier than other people. At 4:00pm I went to Trung Nguyên coffee shop to buy coffee for my Malaysian friend and then took some photos at the Victory Tower and a church in the city's center.

The last morning in BMT, we hired a taxi and traveled a total of 70km to see 3 waterfalls (Dray Sap, Dray Nur and Gia Long). Anywhere outside the city we could see coffee and pepper trees. To reach the view point of Dray Sap waterfall, we had to walk one km through jungle, 2 hanging bridges and rocks, then climbed over trees.
Elephant ride in Đôn village

A 30-minute elephant ride costs VND 150,000
(about US$8). One of the receptionist girls helped us
 take this photo then she handed back the camera
 to us through the mahout. This elephant is 20 years
old and the mahout is an Ede ethnic minority man.
We met 3 men of the Ede and M'nong group on one of the hanging bridges. They said they were working during the week at their farm and now they went home at weekend in order to visit the church on Sunday morning (they are Christians). Inside a cage we saw something like dried rats they captured on the field. One of the men carried a very sharp knife for cutting trees.

My highlights in this province: elephant ride across a branch of the Serepôk river, visit to the ancient house of Mr. Amacong and long houses of the Ede people, walking along hanging bridges and trying to balance them, great view of the waterfalls and meeting so many nice people.

The photos in this blog were taken in 2 villages (Buôn Đôn & Buôn Thá), 3 waterfalls (Dray Sap, Dray Nur and Gia Long), Sắc Tứ pagoda, the Victory Tower and a church in Buôn Mê Thuột city, Dak Lak province.
Stairs into a long house of the Ede people
Travel tips: Vietnam Airlines flies directly from Hanoi/HCMC/Danang to BMT. You also can travel overland (by bus) from Đà Lạt or Nha Trang to this city. The intersection of 6 crossings is the center of BMT city. The bus ride from BMT to Đôn village takes one and a half hours (50km) and a ticket costs VND 15,000 (80 US cents). You should tell them you want to go to "Khu du lịch Buôn Đôn" (Đôn village tourist site) to avoid misunderstanding with "Buôn Đôn" district (25km from the city). For visiting 3 waterfalls, there is no local bus, so you must hire a taxi. We paid VND 350,000 (US$18) for taxi ride (70km two ways) to the waterfalls. There are many coffee brands, but after asking the locals, I decided to choose Trung Nguyên coffee which is the famous one.





Other blogs about this trip:
Elephant walks down into water

We are going to cross a
branch of the Serepôk river.

Kon Tum (Central Highlands - part 2)

Pleiku (Central Highlands - part 3)

TP Buôn Mê Thuột, tỉnh Dak Lak - Ngày 3-5/12/2009

Tây Nguyên là vùng đất mà tôi luôn mong muốn được đến thăm và khám phá. Tôi đã lên kế hoạch đi Tây Nguyên từ rất lâu, nhưng giá vé máy bay quá đắt, rồi lại phải đợi qua mùa mưa. Tháng 10 vừa qua, nhân có chương trình khuyến mại mùa thu của Hàng không Việt Nam nên tôi book được vé máy bay giá rẻ chỉ bằng một nửa mọi khi. Tổng cộng giá vé cho 3 chặng bay của tôi từ Hà Nội - Buôn Mê Thuột, rồi từ Pleiku - Đà Nẵng - Hà Nội chỉ mất 2.1 triệu đồng. Bây giờ là đầu tháng 12 cũng là thời điểm tốt để đến Tây Nguyên, vì ở đây vừa kết thúc mùa mưa nên cây cối vẫn xanh tươi và khí hậu dễ chịu hơn nhiều so với đi vào tháng 3-4 là thời gian nóng nhất. Bạn đồng hành của tôi trong chuyến đi này là một cô gái người Việt. Một bạn nam nữa vì lý do gia đình nên thật tiếc là không thể đi cùng chúng tôi được. Giá cả ở Tây Nguyên cũng rất dễ chịu. Tổng chi phí của tôi trong chuyến đi này chỉ mất 3,8 triệu đồng (200 US$), quá rẻ cho một chuyến du lịch bụi 5 ngày ở Tây Nguyên.
At Mr. Amacong's house in Đôn village
Chúng tôi đã đi bằng rất nhiều phương tiện: máy bay, xe buýt, voi, xe máy, xe ô tô 16 chỗ và tốn nhất là thuê taxi. Khi đến từng thành phố, chúng tôi hỏi người dân ở đó xem trọ ở đâu rồi tìm hàng ăn. Việc đi lại cũng dễ dàng, tuy nhiên ở đây không có xe buýt chất lượng cao như tôi đã kỳ vọng, nên chúng tôi phải đi 2 chặng xe đò đến Kon Tum và Pleiku.

Tây Nguyên bao gồm 5 tỉnh là Dak Lak, Dak Nong, Gia Lai, Kon Tum and Lâm Đồng. Diện tích cà phê ở Tây Nguyên hiện nay là hơn 290 nghìn ha, chiếm 4/5 diện tích cà phê của cả nước. Dak Lak là tỉnh có diện tích cà phê lớn nhất (170 nghìn ha) và cà phê Buôn Ma Thuột nổi tiếng có chất lượng cao. Tây Nguyên cũng là vùng trồng cao su lớn thứ hai sau Đông Nam Bộ, chủ yếu là tại Gia Lai và Dak Lak. Nhiều dân tộc thiểu số chung sống với dân tộc Việt (Kinh) ở Tây Nguyên như Bahnar, Ede, Jrai, K'ho, M'nong, Mạ, Sedang, Gie Trieng v.v. Không chỉ nổi tiếng với phong cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp của núi đồi, những khu rừng nguyên sơ, hồ và thác nước, mà ở đây vẫn còn lưu giữ những bản sắc văn hoá độc đáo của các nhóm dân tộc thiểu số.
Thá village of the Ede people

A long house (traditional house) of the
 Ede ethnic minority people.
Trong chuyến đi này, chúng tôi tập trung vào 3 tỉnh Dak Lak, Gia Lai và Kon Tum. Tôi đã từng đến Đà Lạt (tỉnh Lâm Đồng) vào tháng 12/1998 và khi đó tôi thuê một ông xe ôm đến thăm 16 địa danh ở TP. Lần này, chúng tôi cũng tiến đến rất sát tỉnh Dak Nong, nhưng không đến thăm tỉnh này. Hiện nay ở đây đang tiến hành công trình khai thác quặng bô xít. Với khoảng thời gian ngắn ngủi là 5 ngày, chúng tôi đã tới thăm những địa danh nổi tiếng của Tây Nguyên như Buôn Mê Thuột, Buôn Đôn, Buôn Thá, 3 thác nước, đi dọc theo quốc lộ 14 đến Kon Tum, thăm nhà thờ gỗ Kon Tum, ngục Kon Tum rồi quay lại Pleiku, đi theo quốc lộ 19 đến thăm Biển Hồ và công viên Đồng Xanh.

Tối ngày 3/12, sau khi bay đến Buôn Mê Thuột, chúng tôi đi bằng taxi 10km vào thành phố. Ngày hôm sau, chúng tôi đi xe buýt (giá vé 15.000 đồng) đến thăm Buôn Đôn ở xã Krong Ana, huyện Buôn Đôn, cách TP BMT 50km.
Hanging bridge

On the way to the view point of Dray Sap
 water fall, we had to walk along 2 hanging bridges.
This is one of them. Be careful as there are
 holes on the bridge.
Xe buýt này chạy thẳng đến huyện Ea Sup, nhưng trên đường đi, chúng tôi xuống xe ở "Khu du lịch Buôn Đôn". Nếu bạn chỉ nói "Buôn Đôn" với người phụ xe thì có thể bị nhầm là đến địa phận huyện Buôn Đôn, cách TP chỉ có 25km. Buôn Đôn nổi tiếng là nơi săn bắt và thuần dưỡng voi, như người Pháp đã từng gọi nơi đây là "vương quốc của voi tại Việt Nam".

Việc đầu tiên chúng tôi muốn làm là đi cưỡi voi trong vòng 30 phút, giá vé là 150.000 đồng. Ba người có thể ngồi trên lưng voi ở hàng ghế dành cho khách, trong trường hợp này thì chúng tôi chỉ có 2 người. Con voi của chúng tôi 20 tuổi và người quản tượng là một người đàn ông thuộc dân tộc Ede ngồi ngay trên đầu voi. Chúng tôi trèo lên lưng voi từ trên đài lên voi. Cô gái lễ tân giúp chúng tôi chụp ảnh rồi chuyển lại máy ảnh cho tôi qua người quản tượng. Con voi đi dọc theo con đường nhựa và chúng tôi đi ngang qua các cửa hàng ở hai bên đường. Lần đầu tiên cưỡi voi nên tôi cảm thấy rất xóc. Đến một đoạn, con voi rẽ trái và từ từ xuống dốc. Đến cuối dốc là dòng sông Serepôk. Chúng tôi vượt qua một nhánh sông chảy xiết và khá sâu. Người quản tượng nói chuyện với voi và con voi dùng vòi để hái cành cây rồi ăn rất nhanh. Theo lời của cô bé lễ tân thì những con voi này được thuần hoá từ năm 2-3 tuổi và voi có thể sống đến 100 năm tuổi.
Trees next to a hanging bridge, Đôn village
Hàng ngày voi quay về rừng vì voi ăn rất nhiều, hàng tấn lá cây. Sáng ra voi lại gặp người quản tượng và đi làm việc, như là kéo gỗ hay chở khách du lịch đi chơi. Nếu ngày nào cần nhiều voi hơn thì người ta sẽ huy động thêm voi. Gần Buôn Đôn là vườn quốc gia Yok Don, nhưng tiếc là chúng tôi không có nhiều thời gian hơn để thăm quan khu rừng này (phải mất vài tiếng đồng hồ để đi trong rừng). Như lời cô lễ tân nói thì vào ngày 16/12 sắp tới sẽ có lễ hội đua voi ở Buôn Đôn.

Quay trở lại nhà lễ tân, chúng tôi mua vé thăm quan rồi đi dọc theo con đường nhựa, đi ngang qua những ngôi nhà sàn của người Ede, M'nong và người Lào. Đến cuối con đường là nhà sàn cổ của cụ Amacong (người dân tộc M'nong) là dũng sỹ săn voi số 1 ở VN. Nhà được thiết kế toàn bằng gỗ theo kiến trúc của chùa tháp Lào - Thái, chất liệu lợp cũng bằng gỗ, duy nhất hiện có ở VN. Nhà có 3 gian 3 mái chóp nhọn. Năm 1954, cây me già đổ sập mất một gian. Phía trong nhà bị hư hỏng nặng, nhất là phần trang trí nội thất do trải qua hai cuộc chiến tranh loạn lạc, không có thời gian trùng tu.
View from the back of elephant
Căn nhà này được khởi công vào năm 1883 với 18 con voi được huy động kéo gỗ, 14 người thợ lành nghề thiết kế và đẽo 8.726 thanh gỗ trong vòng 1 năm. Qua 112 năm sử dụng, căn nhà đã được di chuyển một lần cách địa điểm cũ 1.000m vào năm 1929 do xung quanh nhà bị cháy. Bên trong nhà, chúng tôi nhìn thấy ảnh của cụ Amacong, chiếc đàn Goong M'nong Rêh là một nhạc cụ của người M'nong, tù và sừng trâu Arch R'pau dùng để thổi báo hiệu khi đi săn voi thắng lợi trở về, những sợi dây thừng rất to và cả một chiếc mai rùa treo trên tường. Bên ngoài nhà có phơi thuốc bắc. Rượu Amacong cũng là một loại rượu nổi tiếng ở địa phương này.
Thá village of the Ede people

A long house (traditional house)
 of the Ede ethnic minority people.
Cầu treo là một điểm tham quan thú vị khác ở Buôn Đôn. Có rất nhiều đoạn cầu treo để đi đến một hòn đảo. Đến một đoạn, chúng tôi phải khom người chui qua những cành cây mọc um tùm. Nếu đi quá nhanh thì toàn bộ cây cầu sẽ rung rinh rất mạnh. Khi đó, chúng tôi phải dừng lại và chờ một lát để cầu trở lại bình thường. Cầu treo bằng dây cáp bắc qua những dòng suối nước chảy xiết và ở từng đoạn lại có chỗ để dừng chân và nghỉ ngơi. Còn một nơi thăm quan nữa là Mộ Vua săn voi (người đã săn được 300 con voi), nhưng ở cách đây 3km. Chúng tôi quyết định không đến đó, vì không có nhiều thời gian.

Chúng tôi rời Buôn Đôn và về đến TP vào lúc 3 giờ chiều. Sau khi ghé thăm chùa Sắc Tứ Khải Đoan lớn nhất trong TP, chúng tôi thuê xe ôm đến thăm Buôn Thá của người Ede (nhà của ca sĩ nổi tiếng Y Moan cũng ở đây).
View of Dray Sap waterfall
Tại ngôi làng này, người ta giữ nguyên vẹn những căn nhà dài truyền thống của người Ede và xây nhà gạch hiện đại để sống ở ngay sau đó. Chúng tôi trầm trồ trước ngôi nhà dài đẹp nhất làng của ông trưởng buôn. Người Ede ở đây làm ăn kinh doanh tốt nên giàu có hơn các dân tộc khác và đời sống của họ cũng sung túc hơn. Thậm chí như lời mấy người ở khách sạn của tôi nói thì họ còn giàu hơn cả người Kinh vì họ xuất khẩu cà phê. Bên ngoài những ngôi nhà dài, người ta phơi hạt cà phê ở trên sân. Từ tháng 8 đến tháng 11 là mùa thu hoạch cà phê, nên người dân tộc rất bận rộn trong thời gian này.

Quay về TP, tôi đến thăm Tượng đài chiến thắng Buôn Ma Thuột và gần đó là một nhà thờ Thiên chúa giáo. Khu vực này là trung tâm TP, được gọi là Ngã 6 vì có nhiều ngã rẽ đi về các hướng khác nhau của TP và đến các tỉnh thành khác.

Souvenirs sold at the site
 TP Buôn Mê Thuột rất yên bình, người xe vắng vẻ. Đây cũng là mùa lạnh nhất trong năm của họ. Đêm đầu tiên khi chúng tôi mới đến, nhiệt độ ban đêm là 18°C, nhưng về sau thì ấm hơn và đến trưa thì rất nóng.

Buổi sáng cuối cùng ở BMT, chúng tôi thuê xe taxi đi thăm 3 thác nước (Dray Sap, Dray Nur và Gia Long), cách TP 35km, giá tiền thuê xe trọn gói là 350.000 đồng. Để đến đỉnh thác Dray Sap, chúng tôi phải đi bộ 1km qua rừng, 2 cây cầu treo, những tảng đá và trèo qua cả một gốc cây to để xuống phía dưới. Khi đang đi trên cầu treo, chúng tôi gặp 3 người đàn ông là người dân tộc Ede và M'nong. Họ đã ở trên rẫy suốt cả tuần và đến cuối tuần thì họ đang trên đường về nhà để sáng mai là ngày chủ nhật họ sẽ đi lễ nhà thờ.

Những điều mà tôi thích nhất ở tỉnh Dak Lak là cưỡi voi ở Buôn Đôn, đến thăm nhà sàn cổ của cụ Amacong và những ngôi nhà dài của người Ede, giữ thăng bằng trên những chiếc cầu treo, view của các thác nước và không khí yên bình của TP Buôn Mê Thuột. Hành trình tiếp theo của tôi sẽ là thành phố Kon Tum.

Hanoi_girl
Source: travelblog.org

No comments :

Post a Comment